Monday, September 29, 2014

TÔ PHỞ KHUYA


anh mời em tô phở ba giờ sáng
hỏi liệu chừng em  thức nổi hay không
bao lâu rồi anh em mình chưa gặp
nồi phở khuya ! nghe nhức nhối trong lòng
*
em xa nhà, anh đi làm nghĩa vụ
sự sống còn, ai hiểu được ngày mai
hướng đời anh em mình chia hai ngã
em rời quê, anh lính...tháng năm trôi !
 *
duyên cho gặp nét mực xưa qua chữ
ngỡ ngàn năm thơ lưu lạc mắt rồi
hiện bên khóe giòng suối khô hằn má
ngoằng ngoèo như đàn rắn chẳng biết cười
 *
anh gọi em, bảo chờ ba giờ sáng
xuống phố đêm ăn tô phở cùng anh
tình ngỡ rách tự lâu, còn bãng lãng
mùi hương trên phố cũ Sài Gòn đêm
 
đht
 


GIỌT SẦU


qua giọt trời đang tí tách ngoài song
bóng kỷ niệm êm đềm mơn rất nhẹ
buồn kéo khẽ bước chân về cuối khóe
sao quanh ta giòng chảy hướng một miền
*
ta lấy trớn kéo ý về nguyên thủy
mất hơi nhiều vài chiếc lá thư khuya
vì đọc mãi mỗi ngày, giòng phai chữ
lỗi cơn mưa sau đồng tử sái mùa
 *
hơi thở nhẹ bong bóng trên gối ngủ
gió phập phồng lồng ngực, phổi mơ hoang
ta nghe tiếng từ tim ta gọi, dụ
- Yêu đi em, cứ mặc lệ bềnh bồng
 *
 mở ngăn cấm, chấu tim y như cũ
chỉ yêu thương khóa nổi suối hồng cay
ta thắp nến, ôm chân, nằm hủ hỉ
 với thư đầu, thư mới nhận khuya nay
 
đht
  

Sunday, September 28, 2014

MƯA VỀ TRONG ĐÊM


 ( mưa, mưa mưa em trời mưa ...)

thơ CN.
 
đêm mưa lạnh ngắt cuộc đời
cứ mong mau sáng cho môi trở hồng
bước chìm sâu vũng nhớ nhung
khuya đi trên lá ướt, chùng thiết tha
 *
buồn buồn rong cõi người ta
sém thôi một chút đã là tri âm
ngắm mưa, nhớ cõi riêng mình
quá xa tuổi chạm tay mình- tay anh
*
đêm dài, mưa rụng, thay phiên
cầm hơi dành sức người điên lạc đường
liêu xiêu bong bóng không hàng
làm chân ta cũng ngỡ ngàng loăng quăng
 *
ngạc nhiên, mười ngón phân trần
ngón nào chịu ướt dìu bâng khuâng về
ngón nào vọc vũng đam mê
mà đêm mưa gặp người mơ một người

đht
 

 

EM VỀ NGÕ CỤT


nghiêng vai vác giỏ tiếng cười
mang theo tặng hết cho người năm xưa
nỗi sầu trên chặng tiễn đưa
  treillis, áo tím Hạ chừ tàn phai
 *
bước duyên bụi phủ gót hài
giấu vào đồng tử bóng ai chưa mờ
đưa tay gạn giọt mơ thô
bấu lên da thịt vập vồ vết đau
 *
cầm như ai rạch lưỡi dao
cạnh bên ngực trái rỉ sâu vạch hồng
  thuyền đời chuyển bến, sang sông
  buồn như xác bướm mùa Đông đa tình
 *
chẻ đôi một miếng trầu xanh
cắn làm hai nửa môi ngoan khô cằn
là thôi, trước mặt thời gian
em về ngõ cụt không anh mất rồi
 
đht
 

NHẬN

 
nhận một miếng khi đói, lòng cảm tạ
lỡ một ngày người muốn trả lại tôi
những câu nói và tâm thư từ giã
cội tim nghèo, mai mốt hết vô tư
*
lươm một gói quà từ tâm ai vất
ngoài lề thơ, ngấu nghiến cắn thật giòn
ôi thiên hạ làm sao mà hiểu hết
những u tình sau nét mặt hân hoan
*
tạo nhân ngữ, biện minh cho nước mắt
ngâm cái tôi lưu lạc chốn phong trần
đã quá độ dấu tay đời đãi bạc
vẻ vui buồn in dáng vóc phù dung
 *
nhận một khoảnh tương tư làm đất hứa
gieo theo lời người cho hạt tri âm
mai tương lai trước mặt mình có thể
gặt yêu thương nấu cháo đãi tâm hồn
 
đht
 


CÁNH DI CHAO

chim di chao mùa bão
phập phống gió sang ngang
một trăm năm thất lạc
tình người và mơ đêm
mai di về, mây hỏi
em là ai ? vể đâu
ờ, khung trời thuở ấy
cả cuộc đời ngày sau
 *
mi ngổn ngang nước mắt
khóe mờ đường thơ bay
mở vòng cung ngàn ngõ
lạc rồi, lạc từ đây
 *
chuỗi tình rơi thành suối
chảy vào giòng trăm năm
có ông trăng chết đuối
trong vũng hồng khoé ngoan
*
trên đường bay chống bão
trăng, linh hồn tim di
đêm phù sa cuồng lũ
chèo thuyền mây vớt về  

đht
    

Saturday, September 27, 2014

ƯỚC CŨ THÔI MONG


Con đường đất đỏ em đi chiều, sáng
Liệu anh còn qua đó nữa không anh?
Sao lâu lắm chưa nghe anh dặn bạn
Ghé Huyền Trân tìm giùm nhánh soan buồn 

*
Cô bé đó của ngày xưa anh vẫn
Gọi tên thầm trong mấy lá thư tay
Anh bắt nắng trên dòng sông nhiều bận
Tặng cho em làm sính lễ sau này

  *
Em mười sáu, tuổi chưa tròn cảm xúc
Anh xa xôi, để lại chuyện hẹn hò
Trao thư tím chưa kịp khô màu mực
Nói em chờ, quên dặn đến khi mô

  *
Em vẫn đợi, nhiều năm qua mất dấu
Vàng cánh thư, nhớ mãi cũng hao mòn
Nay biết thật, tình phai theo màu áo
  Tim nguội dần theo ước cũ thôi mong


đht

GIÒNG SÔNG NHỚ


 em vớt sóng trên tay, nhìn hương sắc
thấy mùa Thu đã lãng đãng quanh mình
mùa không anh ngừng đỉnh trời chót vót
em ngại ngần xin ngắn hạn bâng khuâng
*
gửi mặt nước chút tình em thật mọng
xuôi về anh lời mới nhất tim mình
thương yêu ấy chỉ giữ riêng, gói gọn
ngày anh về em mới mở mời anh
 *
gút thật chặt mùa Thu vào tà áo
để lá vàng đừng vội vã bay hoang
và ánh tím trên khóe thôi vui hão
ngỡ đáy giọt hồng chìm những chiếc hôn 
*
giòng sông nhớ quắt quay anh, cuộn sóng
mặn dâng triều, phủ mái tóc rêu rong
trôi đi mất tiếng em trong lộng gió
gọi tên anh, buồn giữa xó tâm hồn
đht

Friday, September 26, 2014

BẤT CHỢT TẬN CÙNG

 
tôi bất chợt nhìn mình, con thú lạ
 nửa hoang đường, nửa một trái tim kiêu
vân vê tóc, nghe thơm mùi hoang dã
hình hài như con sóc ướt sương chiều
*
lòng tay lỏng chảy giọt buồn từng kẽ
ánh trời sâu trong đồng tử hoặc huyền
thoang thoáng bóng linh hồn tôi ngạo nghễ :
- ta thấy ta khuôn đúc cánh ưu phiền
 *
ta bất chợt thấy bước chân vô định
quay vài vòng rồi trở lại đường xưa
tìm hướng tổ có vầng trăng tuyệt đỉnh
đã một ngày đem hạnh phúc tặng ta
 *
tôi rẽ dốc, hai cuộc đời chia hướng
hướng bên nào là hướng chết đời tôi
tôi ôm tôi, gào cho vơi tâm tưởng
mai khi về nhớ vất tuổi cuồng quay
 *
những bất chợt tận cùng trong một khắc
chẻ làm đôi tiếng khóc giữa mông mênh...
 
đht
 
   

Thursday, September 25, 2014

BIỂN NẮNG NGƯỜI THƯƠNG


chở ngẫu hứng vào đầy khoang thuyền mộng
lái tâm hồn qua biển nắng người thương
em quay vất những chiêm bao hụt hẫng
giữa sóng chiều ngược lại  ngã vô duyên 
*
tiếng gió hát trầm trầm ngang vịnh ảo
bến chưa người, sỏi đá khoác ưu tư
trên lối cát đi đày, mây đuổi bắt
bóng dã tràng hồn nhiên ngắm hư vô
*
ngẫu hứng em có nụ hôn dễ mến
chờ trăm năm kết tụ trái ân tình
theo dọc biển, em là hồn của sóng
và thương yêu là nồng ấm nguồn anh
 *
ngồi ngu ngơ chờ thời gian đảo hứa
bị lưu đày thuở trời đất gần nhau
em khoan thử trái tim mình vài lỗ
xem tim anh nằm ngủ ở phòng nào
 *
rồi mới thảo ngẫu hứng lên cát mịn
cởi lòng mình làm mực viết keo sơn 
dựa tay triều, em in thêm dấu ấn
thuyền mộng vừa đổ ngay bến tình chân
 
đht

Wednesday, September 24, 2014

CON ĐƯỜNG KÝ ỨC


con đường ký ức riêng mang*
em đi giẫm hết lá vàng riêng tôi*
mùa Thu chết giữa trang đời
mai em còn giữ tim tôi chút nào
*
trắng đêm nghe lá thì thào
người đi, người ở, nghẹn ngào dõi theo
Thu em có vạn sắc màu
Thu tôi buồn lắm, nỗi sầu rụng quanh
*
bài thơ gửi gió độc hành
 thương em, tự thuở hồng hoang đến giờ
bước em xa hút, vẫn chờ
qua khung cửa nhớ, tim ngờ vực tôi
 *
rơi trong thao thức, nụ cười
hẩm hiu méo lệch, mồ côi tầm nhìn
con đường bụi phủ gót xinh
hiện lên ký ức chỉ mình- không em
 
đht 

Thân tặng anh Donry Chiến
lời còm của anh đã cho đông hương có hứng để viết bài này.

CẢM XÚC TRÊN THƠ


tựa đề lạc, và lời thơ cũng lạc
chỉ tại mình nhờ lẩn thẩn phiên âm
thân ngồi đó, mà hồn đi mất biệt
trên ngòi rong, mực hờ hững lặng câm 
*
nắng nhè nhẹ hôm Thu về góp lá
ngọn mây trời leo dốc cuối triền sâu
em đi giữa con đường xưa, vắng vẻ
nhớ lại thời chưa dám chạm môi nhau 
*
lắng tai nghe chim hát rừng bên cạnh
sao giống thơ phổ nhạc chuyện chúng mình
hay tiếng gió từ biển xa lồng lộng
anh nhờ trao thơ mới viết cho tình
 *
mừng đến độ nước mắt rưng chẳng biết
tay vội vàng quẹt, viết sợ rồi quên
chỉ một thoáng chữ bay vèo, biến mất
lời dấu yêu trong không khi hoang đường
 *
thơ em đó, ẩn ngữ hằn trang giấy
giòng lang thang, quay quắt rối từ chương
mỗi xúc cảm, ngàn nhớ anh gom lại
râm ran ngòi, từng nét đậm yêu thương 
 
đht
  

Tuesday, September 23, 2014

CON ĐƯỜNG MÙA HẠ




con đường mùa Hạ thơm hương muối
mưa lá tình thư ướt mắt nâu
chút mặn vòng quanh môi trọn buổi
để lại vết buồn sâu thật sâu
*
gót chân mình đã mòn du mục
thế giới chiều nay vắng mất người
tôi lượm nắng vàng còn thức giấc
vừa đủ cho mình che lẻ loi
*
giấc ngủ công viên, đầu gối đá
cạnh mình, chiếc ghế trống khoe khoang
nguyên đêm sẽ cụng ly cùng gió
cạn vài ché rượu ướp thời gian
 *
con đường Hạ cuối, Thu hờm sẵn
sương trắng hoàng hôn nhuộm áo mình
mưa mắt xót triền cay, lẳng lặng
theo bước xưa về ngắm phế hoang

đht

Monday, September 22, 2014

TRÁI TÌNH YÊU


tôi gọi tình yêu là cây mộng
và thơ, trái cấm, chỉ nhìn xa
vườn ai trồng khéo, tay trăng chắc?
thèm cắn một lần ! ôi giấc mơ
 *
khều chút ân tình vương nhánh lá
rong thật mau về trong cõi riêng
nhấm môi, đăng đắng mùi hương lạ
e tại ngọt bùi chưa đủ niên
 *
tôi vòng trở lại ngôi vườn ấy
trái rụng chiều nay trên đất thô
đám sâu thơ rủ nhau hút nhụy
ước của mình bay, đứng chực hờ 
*
tôi gặp tình yêu, chiều quá núi
tôi là một chiếc bóng yêu thơ 
trái cấm, độc quyền cho thiên hạ
mà tôi, người đứng cuối cuộc chờ !
 
đht

VIẾT SỬ ĐỜI TÔI


viết sử đời tôi nguyên trên cát
mình làm thiên hạ hay mình thôi
có ngần ấy chuyện, đêm không ngủ
ai đợi ai về, ai đợi tôi ?
 *
trang một cuộc tình quên điểm hẹn
chừ đã gần như cả muôn thu
ngày vẫn bạn là cát sỏi biển
đêm chút thanh bình rơi cõi mơ
 *
tôi vòng dấu ngoặc tên không lạ
tôi gọi là Anh của chuyện tình
cả một yêu thương không thể trả
bây giờ hay sau những hoàn sinh

sợ chữ thô sơ vì biển mặn
triều lại ròng mau, xoá dấu tay
ngỡ dã tràng xum xoe cát bỏng
trang sử còn dư bóng mực phai

đht 

  

Sunday, September 21, 2014

BÙA NGẢI

 chắp cánh hương ngàn, bay tìm chủ
 đường mây huyền thoại ngõ rừng thiêng
ảo ảnh tay em cầm gió hú
 hồn mây ứ đọng giọt miên trường
 *
như hạt bùa mê gieo đất lỗ *
ngày gặt về, sắc đủ chén si
lịm giấc chiêm dài giường sơ cổ  
ẩn tích giòng châu vọng cố tri  
 *
bước cũng mơ hồ như chưa vững
hay tại bùa anh bằng ngải linh
uống quá độ, tim em hẫng nhịp
chưa biết ngày mai chịu phục sinh ?
*
muôn phía mãn khai hoa hàm tiếu
khoe nụ môi hồng khúc khích Xuân
hái nụ cười em, anh ướp tửu
chờ đủ ngàn năm mộng sẽ giòn
đht
 * đất nước mặn

Saturday, September 20, 2014

EM VỀ NGUỒN


em về nguồn theo một suối trăng
gió đêm rượi mát cả tâm hồn
mơn man một ánh đèn sao rụng
rơi giữa vùng mây lót núi rừng
 *
em về bên ấy, bóng thẩm hương
đêm đi trên mái khói vô thường
vẳng trong tiếng hạc lưng chừng cánh
tưởng một mùa Thu vờn khói sương
 *
em về vời vợi dấu sao Mai
rứt ray từng giọt mặn trang đài
bên triền ngọn thác, mơ hoang ngủ
những cánh tình yêu luân vũ say
 *
em về nguồn, theo dáng thơ anh
em rong trong nỗi nhớ để dành
bao tháng năm chừng như mình vẫn
thèm một đêm cuồng trên sóng duyên 


đht

Friday, September 19, 2014

Thursday, September 18, 2014

GIÒNG CẢM NGHĨ

  
 giòng cảm nghĩ rân rân trong trí óc
ngược trôi về trên sóng thuở hồng hoang
trong lòng thuyền chở giấc mơ kiều diễm
những lúc chờ anh, nỗi nhớ quay vòng
*
nghe được giọng dịu vỗ về quen thuộc
như gió hồng mùa Hạ gọi trêu nhau
như trăng Thu vợi vời đêm dạ nguyệt
vẽ tâm hồn mình trên khung chiêm bao 
*
chút ngổn ngang rối bời trang ký ức
từ vắng nhau đem bức rức vào lòng
từ xa anh, tôi trên bờ miệng vực
mong tầm nhìn bắt gặp  bóng yêu thương
*
 mừng chỗi dậy, chạy về theo thuở ấy
tuổi dại khờ mười mấy cũ ngây thơ
bắt đầu hiểu nghĩa tâm hồn cảm nhạy
là long lanh những hạt ngọc bất ngờ 
 
đht


Wednesday, September 17, 2014

TÊN EM



đêm sang, nước mắt hả hê
vòng quanh, vòng quẩn chảy mê mẩn hồn
hạt xanh tứ cố vô thân
hạt hồng khuê các long lanh tháng ngày
 *
tên em, Nước Mắt Mặn Môi
họ em, Nguyễn Thị Buồn Ơi Là Buồn 
chỉ chờ nhỏ xuống sông Tương
hoàn nguyên hương thẩm giòng vương sóng tình
*
buồn ngồi kể cổ tích mình
ngày xưa...có kẽ trời sinh hay sầu
bây giờ - thuở ấy - mai sau
phù sa tâm tưởng lở sâu linh hồn
*
nick name, nước mắt ngọc hồng
nhạy ơi là nhạy ướt giường chiêm bao
lại vồ vập gót theo nhau
vỡ ra thành suối nóng trào qua thơ
 
đht
  

VỀ QUA CHỐN CŨ

 
bước gượng gạo, tôi về qua chốn cũ
cái nắng hoàng hoa chết đã lâu rồi
còn chỉ những đám cỏ bồng tạm trú
núp gió heo may, Thu đã héo gầy
 *
nơi chốn ấy xưa theo chân trăng mọc
bóng trầm trồ ánh tóc mượt tơ nhung
vết tích cổ những khóe rưng bích ngọc
dường cũng như rơi trong mộng đời thường
 *
vạch đám cỏ, tầm nhìn như đánh thức
dấu thời gian vàng lớp bụi hồng trần
tiếng dế khuya ập vào hồn, ngơ ngác
tiếng ho mình đánh bạt cả màn sương
 *
lạc vài đoá hoa tâm tư cổ tích
vươn cổ dài như thách thức cược trăng
tôi ngồi đó, bó gối trong tịch mịch
đời nửa chừng tuổi xoay quanh mơ hoang 

đht

ĐÓNG VAI



thiết tha lắm với mình chưa thể đủ
chỉ tay người, tự đem đổ trong sông 
đập bể cả chiếc bình hoa tim cũ
mùa thơ ngây hoa hẹn hứa nở hồng
 *
cuốn lại gió, sợ chiều lên hấp hối
ngọn tình yêu tàn lá cháy xám vàng
nhón  ráng với nhành yêu thương thần thoại
khắc trọn giòng chữ ngắn : Vẫn Riêng Anh
*
thời gian nuốt trọn hứng thơ thi sĩ
trang hoang mang, quay quắt hạt chia hai
ai chưa hiểu, nhưng tôi, tôi rất hiểu
cách xa Người, năm tháng có phôi phai ?
*
 tôi vẫn đóng vai người tình không mặt
sau lưng thơ, âm thầm nối đợi chờ
vào với bóng giữa khuya về nán lại
phút tự tình phong vị gối chăn xưa
 
đht 

Tuesday, September 16, 2014

XIN CHO TÔI



xin cho tôi thêm hai ngày
trăm năm tình nghĩa sẽ đầy tim tôi
giữa Thu nghe gió qua đời
nghe môi mấp máy những lời độc âm
 *
tình yêu sao cứ thăng trầm
hai vai trĩu nặng, tâm hồn bay hoang
ở - đi - tâm trí bàng hoàng
ra - vào hỏi lại mình còn phép không
 *
tôi ngồi dại dột mông lung
nguyên đời làm kiếp thân không có gì
nay mai trên chuyến tản ly
gói theo túi nhớ người khi trách hờn
 *
tháng Chín, tháng vui tình nồng
chỉ trong khoảnh khắc tim chằm gầy nhom
ngày mai, dậy nổi không hồn
hay trong giấc ngủ lời buồn ngàn cân
 *
xin cho tôi thêm một lần
nhớ mùi hương cũ râm ran áo người
nhớ từng li chiếc hôn môi
thẩm hương thuở ấy ngọt bùi, nao nao

đht
 



CHIỀU NAY BUỒN

 
chiều nay buồn, bỏ mặc bài thơ
còn dang dở , ngòi không chậm mực
có đôi khi ngồi nhìn mình đang viết
 viết gửi ai, hay tự viết cho mình
*
chiều nay buồn, khoác áo ra  phố
tìm lòng đường xưa dấu quen thân
ngủ yên với thời gian bụi rũ
tôi quên  bóng mình nũng nịu đòi hôn
*
 gót chân qua nửa đời thật chóng
 tôi chạy về,  nôn nức mừng ai
nhưng bóng  thương sao gầy quá thế
chỉ một chiếc nhìn, ôm trọn trong tay
 *
chiều nay buồn, mặc kệ lang thang
người phố chợ không màng chào đón
tôi len lỏi tận cùng vào hẹp ngõ
hai dốc nhìn nhau, chân chợt lạc loài
 
đht
 
 
 
 

SÁNG NAY


sáng nay em gọi mặt trời
pha giùm cốc rượu men đời ít cay
ướp trăng và gió heo may 
chung tình với những giọt ngây thơ hồng
*
sáng nay em gọi mây ngàn
trộn thêm với tí bâng khuâng không sầu
 mời anh, em ngồi quạt hầu
anh nghiêng giấc nhớ, gối đầu chân em
 *
sáng nay giọng hát chim uyên
vẳng như tiếng sáo dịu êm dụ tình
vọng từ đảo hứa biển xanh
ru anh, tim rối tơ vương mãn đời
 *
sáng nay mừng, cạnh bên Người
trong đêm đằm thắm mớm lời tri âm
lao xao rụng giọt vui ngầm
trên khung trời nhớ, giăng mùng thương yêu
 
đht

Monday, September 15, 2014

CON ĐƯỜNG MƯA BONG BÓNG



nhớ con đường trời hay mưa bong bóng
lá dẻ bay lủi thủi rụng bên lề
tôi và bóng vói nhìn qua im lặng
có chút gì cảm giác lạ ngô nghê
*
( con đường ấy, xưa đường vào huyền thoại
tôi như là Lưu Nguyễn lạc rừng mơ
theo bước thơ, dọc mùa Thu hoàng ngọc
mỗi sỏi đường là một lá tình thư )
*
 con đường cũ và mùa trăng thuở ấy
giờ quạnh hiu như muôn thuở xa người
lên cơn sốt trong tâm hồn cảm nhạy
 chiều mưa về, sũng ướt áo, tà xuôi 
 *
chừ con đường trời hay mưa bong bóng
cành mục khô, lá cũ cũng qua đời
tôi đổi lốt, cánh thiên di nhỏ bé
bay tìm nguồn nắng ấm sưởi tim tôi    
đht

Sunday, September 14, 2014

VŨNG NẮNG


em cởi yếm, trầm mình trong vũng nắng
nắng gội tóc em hương thoảng hoàng lan
không thấy anh lén nhìn đôi vai trắng
em ngọc ngà, những gáo nắng hồng nhan
 *
những sợi tóc nhẹ run trong tay gió
chạm môi anh, khe khẽ ấp e tình
rồi nũng nịu giụi lên vai áo, thẹn
ngực phập phồng hơi thở tuổi mùa Xuân
*
bong bóng nắng trên lưng ngoan trinh nữ
như chuỗi hoa long lanh sắc cầu vồng
thoang thoáng mộng trong lòng tay lãng tử
  yếm, tóc mặn mà khuê các mênh mang
 *
chiếc yếm thắm em vắt trên bờ Hạ
đầu Thu rồi, cảm xúc cũ còn nguyên
em phơi yếm trong nắng thơ anh tặng
   dáng tóc bềnh bồng, khúc khích làm duyên
 
đht
 
 

Saturday, September 13, 2014

KHÔNG GIAN BA CHIỀU CỦA BIỂN

 
em ngập ngừng trước ba cạnh không gian
nhìn mặt biển có nhiều vòng ảo tưởng
em gặp anh trong vòng vô biên hướng
có nhiều mùa hoa mình gọi là Anh - Em
*
quay một vòng ba trăm sáu mươi độ
lại trở về đúng ba góc thời gian
một bên nắng, một bên mưa, bên tối
hai đứa tìm nhau, cút bắt muộn màng
 *
thời êm dịu như mây hồng buổi sáng
đã theo về trên đỉnh núi thiêng liêng
em mặc áo liêu trai, thêm đôi cánh
vẫy Hạ hồng,  chu du biển mông mênh
 *
biển sớm mai vỗ  về ru ngủ lá
em chạm môi anh, hương lạ : hồn rừng
đang yên giấc trong vòng tay, trái phá
đạn tim anh trúng phải em hồng tâm
 
rối ba cạnh không gian, đời hưởng ứng
mở của em vào vườn hứa chưa hoa
mở cổng biển thời gian ra thật rộng
đón em về trên kiệu sóng kim sa 
 
đht